Quote Originally Posted by Dr_Tran View Post
Có bạn tại đây, nói với tôi anh ta cũng là bác sĩ tại Mỹ, lại trách tôi khi tôi nói "Nếu ngày nào có dân chủ, th́ dân VN cũng phải trả hết 50 tỉ USD nợ nước ngoài".

Anh ta nói khi đó nên xin xóa nợ, và tôi không nên dùng ư riêng ḿnh làm hại quốc gia như vậy.

Tôi hiểu ư anh này, và cho rằng anh ta đúng là đại diện cho số đông dân VN, c̣n tôi đúng là chỉ có thể đại diện cho riêng ḿnh.

Dân ta xin được là xin, ai cho cái gi đều nhận hết.
Bạn Tran cứ việc nói thẳng tên thẳng nick, việc ǵ phải bóng gió cho nó mất giá trị của một executive.

Bạn Tran đă quá lời. Tôi tự nhận ḿnh là người Mỹ nên không dám nhận làm đại diện cho "dân ta."

Mục đích chính mà tôi muốn nói tới qua vấn đề nợ ở topic kia là việc bạn chửi Mỹ cách quá đáng khi họ cho VN vay tiền v́ việc chửi bới đó hoàn toàn không đáng trừ phi bạn có thâm ư khác.

Một bài trên Vnexpress.net gần đây đăng 1 bài của 1 VK Mỹ về việc mua bảo hiểm sức khoẻ tại Mỹ.

Anh này dóc tổ, nói là anh ta có bảo hiểm xịn, không bị trả copay xu nào (tôi trong nghề, biết bệnh nhân luôn phải trả copay, không bao giờ không phải trả xu nào). Nhưng đó không phải là vấn đề.

Việc chính là nhiều bạn đọc khác viết ư kiến, xúi dại rằng, đừng lo, tại Mỹ, không có bảo hiểm không sao, bệnh chạy vô pḥng cấp cứu, đuợc chữa "miễn phí".

Có người c̣n nói, có người quen, không có bảo hiểm, bị bệnh viện đ̣i tiền mấy trăm ngàn, không có tiền trả, huề tuốt. Ư nói là, đừng lo, không có bảo hiểm không sao, có ǵ th́ vô bệnh viện, họ đ̣i tiền, ḿnh không trả, không sao hết.

Tôi KHÔNG TRÁCH họ, mà trách toàn bộ dân chúng VN. Số người có tư tưởng "giựt chạy" thế này là TUYỆT ĐẠI ĐA SỐ trong số người VN, trong và ngoài nước.

Có thể nói đến 99%.
Họ làm vậy một phần cũng v́ tư tưởng họ là "khách trú" trên đất Mỹ nên luôn muốn ăn quỵt, ăn giật.

Những người biết nghĩ cho đất nước và xă hội của họ th́ họ luôn làm những việc xứng đáng với tư cách của một người công dân có trách nhiệm.


C̣n người Mỹ, có vị cảnh sát kia chạy xe quá tốc lực ngoài giờ làm việc, đi xe nhà, ông ta rút thẻ phạt, ghi phạt chính ḿnh.

Người nhân viên nhận tiền phạt chú ư, ủa, người phạt và bị phạt cùng tên! Hỏi ra th́ ông này rất xấu hổ, "Tôi ghi giấy phạt người ta, th́ phải ghi chính tôi khi tôi phạm luật".

Nói thiệt, kiếm hết xứ VN từ cổ chí kim, đừng ḥng t́m ra 1 người VN thành thật như ông cảnh sát này.
Tôi tin điều ǵ cũng có ngoại lệ. Bạn cố gắng t́m sẽ gặp được người tương tự như vậy ở xứ VN.


Vào tiệm ăn buffet, tôi thấy nhiều VN lựa chọn quá đáng.

Họ chọn xong món ăn, th́ khay thức ăn nát bét. Đồ xào có rau, họ lựa thịt lấy ra, c̣n lại toàn rau.

Con cá đem ra, họ lấy hết sạch, về bàn chia lại cho người nhà, ăn không hết đem bỏ.

Trong khi người sau không có ăn, v́ phải mấy chục phút sau mới làm lại con khác kịp, và nhà hàng chắc bị lỗ nếu toàn khách VN.
Tôi cứ tưởng bạn Tran toàn ăn caviar, uống rượu Pháp, chứ không nghĩ bạn cũng ăn buffet.

Tôi cứ tưởng những người ở Mỹ đều ngán thịt cá, thèm rau quả chứ. Hoá ra nhiều người VN ở Mỹ vẫn thèm thịt cá hơn rau.