Bạn hơi cực đoan quá, tôi hiểu cảm t́nh của bạn với lá cờ, quốc ca, ..... của VNCH, nhưng như đă nói, cảm t́nh không đủ yếu tố cấu thành tội hay luật.
Cảm t́nh của một người được xây dựng trên những quan niệm, nguyên tắc và thói quen thừa hưởng bởi giáo dục, nhưng, có nhiều nền giáo dục khác nhau, mà có những góc nh́n khác nhau và những quan điểm khác nhau về những vấn đề mà ta không thể dùng những ǵ của ḿnh mà áp đặt người khác.
Bạn nghĩ thế nào về chuyện lấy lá cờ làm đồ tắm phụ nữ, tôi biết người như bạn dứt khoát không chịu, th́ đó chính là sự khác biệt giữa những quan điểm.
VNCH đă chết, mà những người VNCH không khỏi đau ḷng khi thấy, những ǵ của họ bị chiếm đóng, thừa hưởng một cách thiếu lễ độ, nhưng như tôi đă tŕnh bày, cờ và quốc ca chỉ là những biểu tượng của niềm tin, mà nếu thiên hạ lấy đó để biểu lộ niềm tin của họ th́ cũng chẳng nên bắt lỗi làm ǵ.
Nói với bạn như trên, không phải tôi là người dễ dàng ǵ, nói nhỏ với bạn thế này, nơi tôi c̣n những điều c̣n khó chịu hơn bạn, thí dụ như, dù đă ở nước ngoài hàng chục năm, nhưng tôi vẫn chưa thể chấp nhận, thông cảm với những người có chồng ngoại tộc, th́ đó cũng chính là thứ quan niệm của nền giáo dục mà tôi thừa hưởng.
Thời gian và tiến bộ không cho phép chúng ta giữ lại những ǵ của chúng ta mà không chấp nhận những thay đổi. Nước Mỹ đang ồn ào chuyện thay đổi lời quốc ca của họ.
Chúng ta dễ thông cảm với h́nh này
Nhưng sẽ khó chịu và dễ lên án tấm h́nh này
Th́ đó chính là lấy cảm nhận làm nguyên tắc, dù hai người với một việc làm giống nhau.
Nếu đă không giữ được lá cờ, hay quốc ca niềm tin của ḿnh, th́ theo tôi, cũng đừng khó khăn với người khác một khi họ không dùng cho mục đích xấu.
Bookmarks